Thứ Sáu, 27 tháng 6, 2014

Đi tàu điện ngầm Singapore

Khi đến với Singapore ngoài việc đi du lịch bằng ô tô, taxi, xe bus hay đi bộ thì bạn sẽ có một phương tiện khác để đi đó chính là tàu điện ngầm (MRT) không chỉ vừa nhanh vừa tiện lợi mà còn tiết kiệm được một khoảng chi phí vì đi tàu điện ngầm ở Singapore rất rẻ. được đánh giá là tàu điện ngầm nhanh, sạch và hiện đại bậc nhất thế giới, vì vậy tàu điện ngầm là lực chọn hàng đầu trong việc đi lại của người dân bản địa cũng như khách du lịch.


MRT là từ viết tắt của Mass Rapid Transport, nghĩa là mạng lưới giao thông công cộng cao tốc. Hệ thống vận chuyển công cộng này có phạm vi hoạt động rộng và tính hiệu quả cao giúp việc đi lại giữa các nơi trong thành phố và khu vực ngoại ô được dễ dàng với mức chi phí hợp lý. Chính vì vậy mà hàng ngày, có tới 2 triệu lượt khách sử dụng mạng lưới tàu điện ngầm từ 6 giờ sáng cho tới tận nửa đêm với tần suất 3 đến 8 phút một chuyến.


Tàu điện ngầm MRT có 3 tuyến chính: Tuyến Nam-Bắc từ vịnh Marina đến Jurong East, tuyến Đông-Tây từ sân bay Changi/Pasir Ris đến Boon Lay, và tuyến Đông-Bắc từ Harbour Front đến Puggol. 3 tuyến chính trên có màu khác nhau: Tuyến Bắc – Nam có màu đỏ, tuyến Đông – Bắc có màu tím và tuyến Đông – Tây có màu xanh lá cây. Để đến một địa điểm nào đó, trước hết bạn phải xác định nơi đến gần ga tàu điện ngầm nào nhất, sau đó mua vé đến ga đó. Có thể bạn sẽ phải xuống các ga trung chuyển (Interchange) để đổi tàu mới có thể đến được điểm cần đến. Khi đã đến ga cần đến, bạn phải chú ý các biển chỉ dẫn để có thể đi ra các cửa thích hợp. Có khi một ga tàu điện ngầm có tới 8 cửa ra ở nhiều hướng khác nhau và đến các phố hoặc trung tâm thương mại khác nhau. Nếu ra nhầm cửa có khi bạn sẽ phải đi bộ thêm đến cả cây số so với ra đúng cửa cần ra. Richard-hướng dẫn viên cho đoàn chúng tôi, một thanh niên người Singapore gốc Hoa đã “giảng giải” như vậy khi tôi hỏi về cách đi lại bằng tàu điện ngầm ở Singapore. Anh cũng đưa ra lời khuyên: Nên mua vé tiêu chuẩn (Standard Ticket) tại các máy bán vé tự động. Giá vé tàu điện ngầm dao động từ 0.8 SGD cho đến 1.8 SGD (ngoài ra bạn còn phải đặt cược số tiền 1 SGD nữa). Màn hình cảm ứng sẽ hỏi bạn chọn mua vé đến ga nào, sau đó yêu cầu bạn đút tiền xu (10 cents, 20 cents, 50 cents, 1 SGD) hoặc tiền giấy (2SGD và 5 SGD) vào máy. Máy sẽ phát hành một tấm thẻ từ giống như card điện thoại và bạn sẽ dùng nó khi đi qua cửa kiểm soát ở ga đi và ở cửa kiểm soát ga đến. Ở ga đến bạn sẽ lại đưa chiếc thẻ này vào máy một lần nữa để nhận lại 1 SGD tiền đặt cọc của chiếc vé này.


Để bảo đảm an toàn cho hành khách, các ga tàu điện ngầm ở Singapore đều được lắp kính ngăn cách lúc tàu chạy. Chỉ khi tàu dừng hẳn thì cửa tự động mở ra để hành khách lên xuống. Đi MRT quả rất thú vị, vừa mới kịp ngồi xuống ghế là nó đã lập tức lao đi với vận tốc kinh người, bên tai nghe tiếng rít xé gió, thế rồi phút chốc đã đến nơi cần đến. Tính ra mất vài phút, nhanh không thể tưởng tượng. Có điều khách lại mất không ít thời gian cho việc đi lại, lên xuống các tầng hầm. Lúc bằng thang cuốn, khi thì đi bộ, quẹo phải rẽ trái nhiều lần, di chuyển không ngừng. Chính vì vậy, nhiều du khách Việt lần đầu đi tàu điện ngầm đã bị lạc và thực sự hoảng hốt giữa “mê cung dưới mặt đất” này. Richard kể cho tôi nghe chuyện một du khách Việt tự mày mò mua thẻ MRT 1 chiều. Khi đứng trước màn hình của máy bán thẻ tự động, anh ta nhấn nút chọn loại thẻ muốn mua, và chọn địa điểm cần đến. Thực hiện xong các bước anh ta nín thở chờ xem kết quả. May quá, cuối cùng cũng thấy cái thẻ xanh xanh. Phù… Tiếp đến là tiến đến cửa entrance, thấy người ta ai cũng để cái thẻ lên mặt cái máy kiểm tra thẻ và nghe “tít” một cái là có thể đi vào. Anh ta cũng bắt chước làm theo. Oái, sao lại nghe đến 2 tiếng “tít” không giống như bao người khác? Nhưng thôi kệ, cứ lên MRT cái đã. Đã đến trạm dừng, anh ta xuống tàu và hiên ngang đi đến lối ra. Nhưng máy kiểm tra báo thẻ của anh ta không có tiền, đồng nghĩa với việc không được ra ngoài. Chết! Đã vậy còn thấy quê quê vì ai cũng nhìn mình. Sau đó thì mọi chuyện cũng được giải quyết êm xuôi: Anh ta phải trả thêm 1 SGD nữa để được ra ngoài. Lí do là tại anh ta cà thẻ… 2 lần ở điểm đi nên không còn tiền cho điểm đến.“Phải chú ý thông tin trên bảng màn hình và nghe thông báo từ hệ thống thông tin bằng loa ở trong sân ga, nếu không bạn có thể sẽ lỡ chuyến tàu hoặc bị lạc”. Richard kết thúc câu chuyện. Tôi nghe mà không khỏi ôm bụng cười nhưng rồi sau đó lật đật lấy sổ tay ghi lại “kinh nghiệm xương máu” của vị du khách kia để sau này còn nhớ mà… tránh. Người ta bảo “ai nên không mà không khốn một lần”, quả không sai.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét